TPP VÀ CÂU CHUYỆN DỆT MAY VIỆT NAM

Thứ tư, 26/10/2016 | 07:21 GMT+7
Hiện Việt Nam đang bước vào vòng đàm phán thứ 18 với 10 nước từ ngày 15 đến 25/7/2013 tại Malaysia trong khuôn khổ Hiệp định hợp tác Kinh tế chiến lược Xuyên Thái Bình Dương (Trans-Pacific Strategic Economic Partnership Agreement –TPP). Trong vòng đàm phán này, đối với Việt Nam ngành hàng dệt may trong đàm phán với Mỹ là một trong những nội dung đàm phán quan trọng nhất, căng thẳng nhất. Nếu đàm phán thành công, thì 95 dòng sản phẩm dệt may Việt Nam xuất khẩu vào Mỹ hiện nay sẽ được hưởng thuế suất 0%. Hiện Mỹ là thị trường xuất khẩu chủ lực của hàng dệt may Việt Nam, chiếm khoảng 55% tổng thị phần xuất khẩu toàn ngành. Tuy vậy những thách thức trực tiếp xung quanh vấn đề này là đáng suy ngẫm. Xin chia sẻ một số cảm nghĩ của một người ngoài ngành, thông qua một số thông tin trên báo chí gần đây.

Cơ hội của Trung Quốc ?

Ngày 17/06/2013 Tạp chí Nhịp Cầu Đầu Tư đã đưa tin dưới tiêu đề “Trung Quốc sẽ tăng đầu tư vào dệt may Việt Nam”. Đại diện của Tập đoàn Dệt may Việt Nam (Vinatex) cho biết trong thời gian tới sẽ có làn sóng đầu tư của doanh nghiệp Trung Quốc vào ngành dệt may của Việt Nam khi thuế suất xuất khẩu may mặc của Việt Nam được hạ xuống 0% sau khi gia nhập Hiệp định TPP. Trả lời tờ South China Morning Post, ông Hong Tianzhu, Chủ tịch Tập đoàn Texhong Textile cho biết đang có kế hoạch mở rộng đầu tư tại Việt Nam. Ông này cho biết nếu sợi xuất khẩu từ Việt Nam vào Mỹ cũng được hưởng thuế suất 0% theo TPP, công suất dự kiến tăng thêm của họ sẽ không đủ. Công ty Dệt vải Pacific Textiles (Trung Quốc) cũng dự kiến mở một nhà máy liên doanh trị giá 180 triệu USD tại Việt Nam cùng Tập đoàn Crystal (Hồng Kông).

Phản ứng của Mỹ

Trước vòng đàm phán TPP thứ 18 nói trên diễn ra 5 ngày, ngày 10/07/2013 Đài tiếng nói Hoa Kỳ VOA đã giật tin “Thỏa thuận thương mại TPP với Việt Nam đe dọa ngành dệt may Mỹ”. Trong cuộc điều trần ở Quốc hội Hoa Kỳ hôm 9/7, ông Smyth McKissick – Đại diện Hội đồng các tổ chức dệt may Mỹ nói hiệp định thương mại TPP mà Hoa Kỳ đang thương lượng với Việt Nam có thể đe dọa ngành dệt may Mỹ với hơn 500 nghìn lao động. Ông này kêu gọi các nhà lập pháp Hoa Kỳ ký tên vào thư gửi Đại diện Thương mại của Mỹ yêu cầu duy trì quy định rằng các sản phẩm dệt may phải được sản xuất và gia công tại một nước là đối tác tự do thương mại của Mỹ thì mới được miễn thuế khi nhập vào thị trường Hoa Kỳ. Nếu không, ngành công nghiệp dệt may Mỹ lo ngại rằng, Trung Quốc sẽ đưa hàng sang cắt may ở Việt Nam, nơi có ngành dệt may được chính phủ trợ giá, rồi lợi dụng quy chế đó để xuất hàng giá rẻ sang Mỹ. Tới nay, trên 160 nghị sĩ thuộc cả hai đảng Dân chủ và Cộng hòa đã ký tên vào bức thư.

Thách thức cho Việt Nam

Trong một bài báo trên Người Lao Động số ra ngày 06/07/2013, Ts Lê Đăng Doanh đã nêu vấn đề xuất khẩu của Việt Nam chủ yếu là tận dụng lao động giá rẻ ở Việt Nam. Trong dẫn chứng của mình, ông ta đưa ra con số như Samsung Vina nhập khẩu 100% linh kiện từ Samsung ở Trung Quốc để sản xuất điện thoại thông minh Galaxy; giá trị gia tăng của Việt Nam chỉ chiếm khoảng 10% trong tổng số 12 tỉ USD xuất khẩu của Samsung Vina trong năm 2012. Hay xuất khẩu dệt may, da giày của các DN Việt Nam cũng chủ yếu là các sản phẩm gia công, tỉ lệ đầu vào nhập khẩu của các sản phẩm này lên đến 70%-75% giá trị sản phẩm xuất khẩu, giá trị các sản phẩm đầu vào sản xuất trong nước chỉ chiếm 25%-30%, kể cả chi phí hậu cần, bao bì…

Trên tờ Sài Gòn Giải Phóng, Ông Lê Văn Đạo, Phó Chủ tịch Hiệp hội Dệt May Việt Nam  đưa ra những bất lợi trong quá trình đàm phán TPP khi phía Mỹ đưa ra các yêu cầu về xuất xứ nguyên vật liệu ví dụ như sợi phải nhập từ Mỹ. Nếu phải tuân thủ yêu cầu này thì dệt may Việt Nam khó tận dụng được để hưởng thuế suất ưu đãi. Hiện nay trong chuỗi sản xuất khép kín từ trồng bông, xơ, kéo sợi, dệt, nhuộm, hoàn tất vải, may sản phẩm thì Việt Nam chỉ mới có ưu thế ở đoạn cuối là may. Trong khi đó, dệt, nhuộm, hoàn tất vải vẫn là khâu yếu nhất của chúng ta. Có một nghịch lý đang diễn ra, hiện Việt Nam dư thừa sợi, xuất khẩu đến 60%-70% lượng sợi sản xuất trong nước ra nước ngoài nhưng phải nhập hầu hết lượng vải ở nước ngoài vào để sản xuất. Với thực lực hiện tại của ngành công nghiệp phụ trợ trong nước thì rõ ràng yêu cầu xuất xứ phía Mỹ đưa ra là một bất lợi đối với ngành dệt may.

Với các câu chuyện thu lượm qua báo chí nói trên, rõ ràng cho thấy người hưởng lợi trực tiếp và lớn nhất nếu đàm phán TPP với Mỹ về dệt may thành công sẽ không phải là các nhà sản xuất Việt Nam. Phải chăng đây đang là cơ hội của các nhà đầu tư  nước ngoài và họ chỉ coi Việt Nam như một “bàn đạp” để nhẩy vào các thị trường khổng lồ mà họ không vào được. Xin mở ngoặc thêm ở đây là con số đầu tư nhà máy sợi khổng lồ của Tập đoàn Trung Quốc tại Việt Nam nêu ở đầu bài viết chỉ tương đương gần 15% trị giá gói cứu trợ 30.000 tỷ đồng mà Chính phủ đang tung ra cứu bất động sản !

Chắc chắn, nếu không có một chiến lược dài hạn cho phát triển công nghiệp phụ trợ thì những giá trị gia tăng mà Việt Nam thu nhận được qua các ưu đãi trong hiệp định với các nước đã và sẽ có trong tương lai là rất nhỏ bé.

Báo Đáp Viên, 14/07/2013

Đinh Hồng Kỳ